Nếu không có gì thay đổi về lộ trình chính sách của Ngân hàng Nhà nước, vàng sẽ trở nên một kênh đầu tư "rủi ro rất cao" trong ít nhất hai năm tới.
"Trả lại cho César"
Các nhà đầu tư vàng ở Việt Nam chắn chắn sẽ
không hài lòng nếu nghe đến giả thuyết về vàng sẽ không còn là kênh đầu
tư hấp dẫn trong tương lai, mà trước mắt là trong năm 2012 này.
Những người không hài lòng nhất sẽ có thể
lấy ngay minh chứng rằng trong năm 2011, chẳng có kênh đầu tư nào khác
ngoài vàng mà đã làm nên những cú tăng trưởng ngoạn mục, đem lại tỷ lệ
lời lãi đến ít ra 30% cho người cầm vàng.
Đến cuối năm Tân Mão, cho dù giá vàng trong
nước đã giảm khá nhiều nhưng vẫn còn chênh cao hơn thời điểm đầu năm
2011 khoảng 10%. Tỷ lệ này chỉ có thể được cạnh tranh bởi kênh tiết kiệm
ngân hàng, trong khi giá ngoại tệ gần như làm thành một đường kéo
ngang, còn bất động sản và chứng khoán thì trượt hết từ hố bĩ cực này
xuống hố bĩ cực khác.
Lý lẽ trên là hoàn toàn đúng. Nhưng đáng
tiếc là nó chỉ thích hợp cho đến hết quý 3/2011. Còn từ đầu quý 4 trở
đi, giá vàng thế giới đã phải "trả cho César những gì thuộc về César".
Nghe như một triết lý ngược ngạo, trong lúc
vẫn còn quá nhiều người kỳ vọng vào việc giá vàng thế giới sẽ còn tăng,
tăng mạnh hơn nữa.
"Thật bất ngờ là vàng lại không giữ được các
mức giá cao trong một môi trường đầy bất ổn như hiện nay. Tôi cho rằng,
trong năm 2012, vàng sẽ là tài sản có sự thay đổi về giá tệ nhất trong
số các kim loại", ông Christoph Eibl, người sáng lập kiêm CEO của quỹ
đầu cơ hàng hóa cơ bản Tiberius ở Thụy Sỹ, nhận định.
Vậy là đã có một sự thay đổi cơ bản về quan
niệm như trường hợp Christoph Eibl. Chỉ cách đây 3-4 tháng, những nhà
đầu tư như ông ta không phải là hiếm, đã đóng góp một lời đồn thổi về
chuyện giá vàng có thể ít nhất chạm mốc 2.000 USD/oz vào cuối năm 2011.
Nhưng vì sao giá vàng lại không thể lên cao
hơn nữa, để ít nhất cũng vượt qua đỉnh cũ của nó là 1.923 USD/oz được
lập vào tháng 8/2011? Không ít người đã bị bất ngờ vì chính "tật xấu"
của họ, một loại tâm lý đặc thù của các nhà đầu cơ vàng: chỉ mong cái
thế giới này càng bất ổn càng tốt!
Song triết lý ngược ngạo đã xảy ra, đơn giản
là do giá vàng thế giới đã tạo bong bóng. Trong suốt 11 năm qua, kể từ
mốc thời điểm năm 2000, giá vàng thế giới đã tăng 7,6 lần. Trong khi đó
giá vàng Việt Nam tăng đến một chục lần chẵn.
Sự trả giá cho một quá trình đầu tư tích lũy
liên tục là tất yếu phải xảy ra. Cũng như bong bóng bất động sản hay
bong bóng chứng khoán, tiền đầu cơ được dồn vào vàng hết chu kỳ này đến
chu kỳ khác, bất chấp khả năng tăng trưởng của giá vàng chỉ có giới hạn
so với nhu cầu đích thực của xã hội, đã khiến cho ngay cả SPDR, quỹ đầu
tư ủy thác vàng lớn nhất thế giới, cũng đã lâm vào cảnh lỗ lã trong quý
IV/2011.
40 tấn vàng là con số bán ròng mà SPDR đã
thực hiện chỉ trong tháng 12/2011. Còn số bán ròng của công ty SJC và
những doanh nghiệp vàng khác ở Việt Nam thì tất nhiên... không được công
bố.
Với tư cách hoàn toàn thiếu minh bạch, trong
khi đầy rẫy hành vi làm giá, thị trường vàng Việt Nam đã trở nên một
loại hình đầu cơ "linh hoạt và uyển chuyển" nhất trong năm Con Mèo. Vượt
hơn nhiều so với cơ chế thả nổi lãi suất huy động tại một số ngân hàng
thương mại, giá vàng trong nước đã thường xuyên chênh cao hơn giá thế
giới từ 2-4 triệu đồng/lượng mà không quá lo ngại bị thanh tra Ngân hàng
nhà nước "sờ gáy".
Nhưng sự an ủi hiếm hoi là dù có nổi bật về
hình ảnh đầu cơ, thị trường vàng Việt Nam cũng không phải là một ngoại
lệ trong xu thế giảm điều chỉnh của giá vàng thế giới. Ít ra từ đỉnh
được lập vào tháng 8/2011, nếu đến nay giá vàng thế giới đã giảm khoảng
20% thì giá vàng trong nước cũng phải mất 15%.
Tăng mạnh hơn giá vàng thế giới trong chu kỳ
tăng, và giảm nhẹ hơn giá vàng thế giới trong chu kỳ giảm - đó cũng là
một đặc tính đầu cơ nổi bật của thị trường vàng trong nước.
"Rủi ro" từ tái cấu trúc thị trường vàng
Trong một lần trả lời báo chí trước thềm năm
mới 2012, thống đốc Ngân hàng nhà nước Nguyễn Văn Bình đã nêu ra một
nhận định rất đáng chú ý: "Với chính sách quản lý vàng, trong thời gian
tới, vàng cũng không phải là kênh đầu tư hấp dẫn, thậm chí rủi ro rất
cao".
Có thể, điều đáng chú ý nhất xét trên phương
diện chức vụ, là lần đầu tiên từ khi nhậm chức vào tháng 8/2011, ông
Bình đề cập đến tính hấp dẫn của một số kênh đầu tư.
Và cũng là lần đầu tiên trong những năm gần
đây, kênh đầu tư vàng đã bị loại thẳng thừng, còn kém hơn cả đối thủ
đang quá đau khổ của nó là chứng khoán.
Thoạt nghe nhận định trên, giới nhà đầu tư
vàng chuyên nghiệp và cả những người đầu tư vàng nghiệp dư có lẽ sẽ bị
bất ngờ, cũng như những người đã mong cho kinh tế thế giới suy thoái
nhưng rốt cuộc đến nay đầu tàu Mỹ lại đang có những dấu hiệu đầu tiên
của sự gượng dậy.
Nhưng sẽ chẳng mấy bất ngờ nếu quan sát
những động thái về chính sách quản lý vàng của Ngân hàng nhà nước từ
tháng 8/2011 đến giờ.
Vào cuối tháng 8/2011, lần đầu tiên một ý
tưởng về "huy động vàng trong dân" đã được thống đốc Ngân hàng nhà nước
phác ra. Nhưng khác rất nhiều với rất nhiều ý tưởng không hề trở thành
hiện thực trong quá khứ, lần này chỉ sau 3 tháng, đề án huy động vàng
trong dân đã được Ngân hàng Nhà nước cơ bản hoàn thành và trình lên
Chính phủ.
Đi kèm với đề án trên là một bộ khung về cơ
chế chính sách, tức hàng loạt thông tư liên quan đến việc huy động và
cho vay bằng vàng được áp dụng đối với các tổ chức tín dụng.
Chẳng khó khăn gì, giới phân tích vàng cũng
nhận ra mặc dù giá vàng trong nước vẫn còn luôn chênh cao hơn hẳn so với
giá vàng thế giới và vẫn còn gấp hơn 3 lần so với năm 2008, nhưng chỉ
trong quý cuối cùng của năm Con Mèo, những doanh nghiệp kinh doanh vàng
có tiếng như Bảo Tín Minh Châu, PNJ, AJC... đã rơi vào một cơn chao đảo
hiếm thấy.
Những thay đổi từ chính sách quản lý vàng đã khiến một số thương hiệu vàng truyền thống có nguy cơ biến mất.
Nhưng nguy cơ lớn nhất đối với kênh đầu vàng
không phải là giảm giá theo xu hướng giảm của giá vàng thế giới, mà là
hình ảnh cạn kiệt khá nhanh chóng về tính thanh khoản.
Khác hẳn với giai đoạn tháng 7-9/2011, gần
đây người ta thường phản ánh quan hệ cung - cầu ở các tiệm vàng như kiểu
"chín người bán một người mua". Phải chăng tỷ lệ mang tính tượng trưng
này lại có thể trở thành một cơ sở xác thực nhằm lượng định khả năng mua
bán vàng trong thực tế?
Chưa kể đến một ý tưởng, mà cho đến nay đã
không còn thuần túy là ý tưởng, về cấm hoàn toàn hoạt động kinh doanh
vàng miếng. Ý tưởng này, được xem là một thành phần quan trọng trong bản
dự thảo nghị định vàng mà Ngân hàng Nhà nước đang trình cho Chính phủ,
đang tạo cơ hội cho một số ngân hàng lớn được độc quyền sản xuất, kinh
doanh vàng miếng và có thể chuyển qua kinh doanh vàng theo cơ chế tài
khoản.
Tức cách hành xử hoang dại như thị trường
đầu cơ vàng tự do trong thời gian qua sẽ có thể được "tái cấu trúc" như
một hình thể của "thị trường đầu cơ vàng có tổ chức".
Còn hàng chục ngàn doanh nghiệp vàng tư nhân
cũng có "cơ hội" để đóng cửa đối với vàng miếng khi bắt buộc phải
chuyển sang vàng trang sức.
Tất cả những dòng sông nhỏ dường như đều tập
kết ở một thời điểm: tháng 5/2012. Vào thời điểm ấy, nếu kế hoạch của
Ngân hàng Nhà nước cơ bản được hoàn thành, hoạt động kinh doanh vàng tự
do và có thể cả thói quen đầu cơ vàng sẽ "được cơ bản chấm dứt". Thay
vào đó, như thống đốc Nguyễn Văn Bình giải thích trong một nội dung trả
lời phỏng vấn báo chí, người dân sẽ tìm thấy những kênh đầu tư khác hấp
dẫn hơn.
Có vẻ đó cũng là số phận của kênh đầu tư
vàng, mà nếu dự cảm đúng thì trong trung hạn và có thể cả dài hạn, vàng
miếng sẽ phải chịu cảnh giảm mạnh về giá và cả về thanh khoản. Rất có
thể, nếu không có gì thay đổi về lộ trình chính sách của Ngân hàng Nhà
nước, vàng sẽ "phải" trở nên một kênh đầu tư "rủi ro rất cao" trong ít
nhất hai năm tới.
Viết Lê Quân
VEF
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét